CHIỀU NHỚ
Hoàng hôn tím nhuộm cả mây trời
Lặng ngắm tà dương gió lả lơi
Giấc mộng vô tình buồn một cõi
Lời yêu mặn đắng giữ bên đời
Còn đâu dáng nhỏ tràn mi đọng
Vẫn thấy thân gầy đổ lệ rơi
Hạnh phúc dâng trào nay vụn vỡ
Đêm nằm thổn thức nỗi sầu khơi
LienNguyen 31/10/2016
BÀI HOẠ
SỐ PHẬN
Đứng vững hai chân giữa đất trời
Mà sao số phận chẳng buông lơi
Mi trán thấm hận đêm giông tố
Lệ rỏ tàn phai giấc mộng đời
Thưở trước canh chờ mây tím trổ
Bây chừ nhẩm đếm lá vàng rơi
Tơ hồng nguyệt lão sao hờ hững
Nỡ để thuyền duyên lạc biển khơi
Phạm kim Lợi
NGÓNG TRÔNG
Sương khói chiều lên bảng lảng trời
Nghe sầu buốt lạnh giọt tình lơi
Âm ba tan loãng theo dòng nước
Tiếng vọng còn vang dội phía đời
Vuột mãi tương phùng vui thắm hẹn
Trôi hoài ly biệt xót tàn rơi
Giang đầu điệp điệp tung mù sóng
Chẳng thấy đâu buồm giữa biển khơi !
Lý Đức Quỳnh
Đông Sầu
Uẩn uẩn đầu đông… nhạt sắc trời…
Mưa phùn khẽ khẽ... bụi buồn lơi…
Nương nương cánh gió mơ về cõi…
Tựa tựa làn mây ước vọng đời…
Có phải vì thương? Sương đọng đọng…
Hay là bởi tiếc? Lá rơi rơi…
Trầm mê ngất ngất lòng tan vỡ
Đẫm đẫm cung sầu cứ mãi khơi!
dovaden2010
MÙA VẮNG
Ngóng bạn buồn giăng nhuộm tím trời
Xa rồi bóng nhạn buổi chiều lơi
Đàn xưa lạc lõng đôi bờ phím
Lối cũ chơ vơ một mảnh đời
Gió cợt còn ngờ cơn mộng thoảng
Sương đùa cứ tưởng giọt lòng rơi
Thềm xưa đã nhạt mùa trăng thắm
Bếp lạnh tro tàn, dễ mấy khơi.
Nguyễn Gia Khanh