TÌNH HỜ
Lạnh lẽo từng đêm giấc mộng hờ
Yêu người lắng đọng cả hồn thơ
Câu thề chẳng nhớ vài canh đợi
Chữ hẹn còn thương nửa góc chờ
Bỏ mặc nơi này thân liễu yếu
Quên rồi nẻo ấy dáng đào tơ
Chiều buông gió nhẹ ru tình lỡ
Một thoáng ngày xưa trót dại khờ
Yêu người lắng đọng cả hồn thơ
Câu thề chẳng nhớ vài canh đợi
Chữ hẹn còn thương nửa góc chờ
Bỏ mặc nơi này thân liễu yếu
Quên rồi nẻo ấy dáng đào tơ
Chiều buông gió nhẹ ru tình lỡ
Một thoáng ngày xưa trót dại khờ
LienNguyen.
BÀI XƯỚNG.
HỮNG HỜ
Chẳng biết vì sao cứ hững hờ
Trông người mãi tiếc lụi vần thơ
Lòng buồn khắc khoải bao ngày đợi
Dạ đắng phiền ưu mấy bận chờ
Thổn thức hoài mong lìa nỗi nhớ
Âu sầu vẫn ước thắm đường tơ
Đành sao nỡ phụ tình đang kết
Thất thểu riêng em một kẻ khờ…
Hàn Nguyên Trinh.
BÀI HỌA
Ngây Khờ!
Người xa đừng vội trách ơ hờ
Dẫu biết duyên tình đậm ý thơ…
Số kiếp hẩm hiu… không dám đợi
Tình duyên lận đận… chẳng mong chờ!
Nơi đây khắc khoải đan niềm nhớ
Chốn ấy tần ngần nối sợi tơ?
Vắng lặng chòi khuya mơ hợp kết…
Nhìn quanh trống hoác bỗng ngây khờ!
dovaden2010 (DVD)