Ngồi ôn kỷ niệm một chiều mưa
Thấm thoát trôi qua đã mấy mùa
Vụn vỡ ân tình còn lạc mất
Đành cam chỉ thắm lại xa đưa
Cầu mong kẻ đợi tìm thuyền mộng
Nguyện ước người trông thấy bến xưa
Quạnh quẽ cô phòng buồn lặng lẽ
Bên song ngồi ngắm ánh trăng thưa…
Thấm thoát trôi qua đã mấy mùa
Vụn vỡ ân tình còn lạc mất
Đành cam chỉ thắm lại xa đưa
Cầu mong kẻ đợi tìm thuyền mộng
Nguyện ước người trông thấy bến xưa
Quạnh quẽ cô phòng buồn lặng lẽ
Bên song ngồi ngắm ánh trăng thưa…



LẶNG LẺ NHỚ
Thấm thoắt thời gian đã mấy mùa
Lòng đau nhớ lại một ngày mưa
Chia tay đắng dạ khi lưu luyến
Giả biệt đau lòng lúc tiễn đưa
Ước nguyện chờ mong tròn mộng đẹp
Trông cầu đợi ngóng vẹn mơ xưa
Cô đơn lặng nhớ mây giăng lối
Lặng lẽ bên song ánh nguyệt thưa!!!
GM.Nguyễn Đình Diệm
Thấm thoắt thời gian đã mấy mùa
Lòng đau nhớ lại một ngày mưa
Chia tay đắng dạ khi lưu luyến
Giả biệt đau lòng lúc tiễn đưa
Ước nguyện chờ mong tròn mộng đẹp
Trông cầu đợi ngóng vẹn mơ xưa
Cô đơn lặng nhớ mây giăng lối
Lặng lẽ bên song ánh nguyệt thưa!!!
GM.Nguyễn Đình Diệm
MƯA VÀ NIỀM MONG
Rồi sẽ quay về để đón đưa
Niềm vui xanh lá nụ đơm mùa
Vườn cây đã cỗi từ lâu nắng
Ruộng lúa thêm cằn thuở vắng mưa
Sỏi đá âm thầm muôn độ cũ
Đời người lặng lẽ mấy mươi xưa
Lòng gieo hạt giống yêu thương ấy
Giữa cõi nhân tình đã thớt thưa !
Lý Đức Quỳnh
KHÔNG ĐỀ
Rồi sẽ quay về để đón đưa
Niềm vui xanh lá nụ đơm mùa
Vườn cây đã cỗi từ lâu nắng
Ruộng lúa thêm cằn thuở vắng mưa
Sỏi đá âm thầm muôn độ cũ
Đời người lặng lẽ mấy mươi xưa
Lòng gieo hạt giống yêu thương ấy
Giữa cõi nhân tình đã thớt thưa !
Lý Đức Quỳnh
KHÔNG ĐỀ
Thấp thoáng chiều tà dưới cơn mưa
Bao mùa lá rụng đã chưa bưa
Nghe lòng vụn vỡ hòa trong bóng
Một chút tình xưa cánh nhạn đưa.
Bến cũ thuyền xưa trong giấc mơ
Trãi hồn mộng nhớ mấy cho vừa
Bên song cửa sổ ngồi lặng lẻ
Bút mực tràn say đẫm giọt mưa!
Bình Quy Kiệt
KHÔNG ĐỀ
Nhớ lại hôm nào giữa lúc mưa
Thời gian thấm thoắt đã bao mùa
Chớp lòe loang loáng tay ghì chặt
Gió giật ầm ầm cột chống đưa
Giữ ấm cho nhau hơi vẫn đọng
Vậy mà nay đã hóa xa xưa
Tìm đâu để gặp nàng khi ấy
Hỏi có còn duyên để đến thưa…
Xuân Đào
Bao mùa lá rụng đã chưa bưa
Nghe lòng vụn vỡ hòa trong bóng
Một chút tình xưa cánh nhạn đưa.
Bến cũ thuyền xưa trong giấc mơ
Trãi hồn mộng nhớ mấy cho vừa
Bên song cửa sổ ngồi lặng lẻ
Bút mực tràn say đẫm giọt mưa!
Bình Quy Kiệt
KHÔNG ĐỀ
Nhớ lại hôm nào giữa lúc mưa
Thời gian thấm thoắt đã bao mùa
Chớp lòe loang loáng tay ghì chặt
Gió giật ầm ầm cột chống đưa
Giữ ấm cho nhau hơi vẫn đọng
Vậy mà nay đã hóa xa xưa
Tìm đâu để gặp nàng khi ấy
Hỏi có còn duyên để đến thưa…
Xuân Đào