MEN SẦU
(Ngũ độ thanh)
Cụng chén sầu đau đã tỉnh ngồi
Men nồng rượu đắng giữa làn môi
Thuyền yêu cách biệt đâu ngờ lỡ
Bến mộng lìa xa vẫn tưởng bồi
Thuở ấy buồn thiu cầm giữ lại
Bây giờ tẻ nhạt nghĩ đành thôi
Lòng say dạ ngã còn mơ kiếp
Phận khó đời cay cũng thỏa rồi
LienNguyen 15/10/2016
BÀI XƯỚNG
TA VỚI TRỜI BƠ VƠ
(Ngũ độ thanh)
Vẫn chỉ mình ta một bóng ngồi
Canh tàn rượu nát chẻ bờ môi
Hồn trăng ướt sũng vần thi ngọng
Mộng cũ sầu ngâm chén tửu bồi
Dẫm nát thiên đình đêm ở trọ
San bằng cõi tục sớm về thôi
Bồng lai ẩn dụ màn sương khói
Lữ khách ngày xưa trở lai rồi ./.
LCT 13/10/16