Nhặt cánh hoa rơi đã úa mầu
Gom từng kỷ niệm với niềm đau
Lòng vương tủi phận câu duyên nợ
Dạ đắm buồn thân chữ mộng sầu
Nguyệt phủ đêm khuya đường tĩnh mịch
Dương tà nắng sớm lối hanh hao
Bao ngày giấc điệp còn trăn trở
Bến đỗ không ngờ lại mất nhau
TƯƠNG TƯ
Tương tư vai gánh áo phai mầu
Một khối tình xưa vẫn nặng đau
Từng dỗ mơ hoang trên phím lạc
Và đong mộng ảo dưới trăng sầu
Bướm hoa thuở ấy đành thôi thắm
Vàng đá năm nào cũng đã hao…
Liệm giấc ba sinh vào dĩ vãng
Xin lòng đừng nhắc mãi tên nhau.
Nguyễn Gia Khanh
ĐÂU NGỜ XA
Hoa rơi sắc nhạt đã phai màu
Tháng nhớ ngày mơ kỷ niệm đau
Số phận tình xa lòng luyến nhớ
Duyên phần mộng cách dạ lưu sầu
Đường thôn nguyệt tỏa đêm heo vắng
Phố thị sương về tối hút hao
Một thuở ân tình xây đắp đẹp
Đâu ngờ lạc bến phải lìa nhau
GM.Nguyễn Đình Diệm
TÌNH THÔI HẸN
Gánh nặng tương tư áo bạc màu
Tình xưa một mãnh vấn vương đau
Bao mùa thắm mộng hồn tha thiết
Mấy thuở tươi mơ dạ chã sầu
Bướm lạc vườn xuân thành cách biệt
Ong quên lối hạ phải gầy hao
Lòng buồn hãy thả bay cho gió
Chớ hẹn đời sau mãi có nhau
Bách Tâm Minh Tuệ